《押韵启应诗篇》 |
![]() ![]() ![]() |
12 Tāi-pi̍t ê si, kau hō͘ Ga̍k-koaⁿ; tiāu, ēng tē-poeh.
1a Kiû Lí chín-kiù, Iâ-hô-hoa ah ;
求 Lí 拯 救, 耶 和 华 啊;
1b In-ūi khiân-sêng ê lâng choa̍t--lah ;
因为 虔 诚 的人 绝 啦;
Sè-kan-lâng ê tiong-kan, tiong-sìn ê lâng bô--lah.
世间 人 的中 间, 忠 信 的人 无 啦。
2a Lâng-lâng tùi chhù-piⁿ kóng pe̍h-chha̍t-ōe,
人 人 对 厝 边 讲 白 贼 话,
2b Ēng thiám-mī ê chhùi-tûn, kap nn̄g-iūⁿ ê sim lâi kóng-ōe .
用 谄 媚 的嘴 唇, 及 两 样 的心 来 讲 话。
3a Iâ-hô-hoa beh koah-tn̄g thiám-mī ê chhùi-tûn,
耶 和 华 要 割 断 谄 媚 的 嘴 唇,
3b Í -ki̍p kóng tōa-ōe ê chi̍h, I bô iông-ún.
以及 讲 大 话 的 舌, 他 无 容 允。
4a In bat kóng, goán beh ēng chi̍h lâi sèng-lī lah,
伊 曾 讲: 阮 要 用 舌 来 胜 利 啦,
4b Goán ê chhùi-tûn sī goán--ê , siáⁿ-lâng ōe chòe goán ê chú ah?
阮 的 嘴 唇 是 阮 的, 甚 人 会 做 阮 的 主 啊?
5a Iâ-hô-hoa kóng, in-ūi khùn-khó͘ ê lâng ê oan-óng,
耶 和 华 讲: 因 为 困 苦 的 人 的 冤 枉,
5b Kap sòng-hiong-lâng ê thó͘-khùi chōng-hóng,
及 贫 穷 人 的 吐 气 状 况,
5c Góa taⁿ beh khí--lâi,
我 今 要 起 来,
5d An-tì in tī in só͘ chhiat-chhiat him-bō͘ ún-tàng ê só͘-chāi.
安 置 伊 在 伊 所 切 切 欣 慕 稳 当 的 所 在。
6a Iâ-hô-hoa ê ōe sī sûn-choân chheng-khì ê ōe ;
耶 和 华 的 话 是 纯 全 清 气 的 话;
6b Chhin-chhiūⁿ gûn tī thô͘ ê lô͘ thoàn-liān--kòe.
亲 像 银 在 土 的 炉 锻 链 过。
7a Iâ-hô-hoa ah , Lí beh pó-hō͘ in, beh pì-iū in .
耶 和 华 啊, Lí 要 保 护 伊,要 庇 佑 伊。
7b Éng-oán thoat-lī chit sè -tāi ê lâng, lâi kò͘ -in .
永 远 脱 离 此 世 代 的 人, 来 顾 伊。
8a Put-tiòng-iōng-lâng ko-seng tī sè-kan-lâng ê tiong-kan,
不 中 用 人 高 升 在 世 间 人 的 中 间,
8b Chiū pháiⁿ-lâng ta̍k só͘-chāi kiâⁿ-iû koh tài bú-bān.
就 歹 人 逐 所 在 行 游 又 带 侮 慢。